Le fabuleux destin d'Amélie Poulain (Cuộc đời tuyệt vời của Amélie Poulain), do Jean-Pierre Jeunet đạo diễn, là bộ phim tạo nên bước chuyển mình trong nền điện ảnh Pháp giữa thời kỳ “Đương đại Pháp” - một thời kỳ chứa đựng tất cả những tinh tuý cốt lõi nhất xuyên suốt hàng thế kỷ phát triển của nền điện ảnh xứ sở tình yêu. Le fabuleux destin d'Amélie Poulain đã chứng minh cho khán giả thế giới thấy rằng, người Pháp có thể làm ra một bộ phim hài lãng mạn rất Mỹ, nhưng vẫn đủ hồn Pháp với những nét cười rất đỗi tế nhị cùng lối kể chuyện độc đáo thú vị.
Câu chuyện kể về nàng Amélie và hành trình nàng giúp đỡ những người xung quanh giải quyết các vấn đề của họ. Mọi thứ bắt đầu khi cô nàng tìm thấy một cái hộp nhỏ chứa những báu vật tuổi thơ của một đứa trẻ, và cô quyết định đem trả chúng lại cho người chủ cũ. Với sự trợ giúp từ người họa sĩ già hàng xóm, cô cuối cùng cũng tìm được cậu bé, nay đã đến tuổi trung niên và vô cùng tận hưởng khoảnh khắc người đàn ông rơi nước mắt vì được sống lại những kỉ niệm cũ. Chính điều đó đã tiếp thêm động lực, khiến cô nàng càng có thêm quyết tâm để làm những chuyện tốt đẹp hơn.
Bộ phim đưa khán giả trở lại nước Pháp chục năm về trước khi đặt bối cảnh tại Paris những năm cuối của thế kỷ XX. Một Paris mộng mơ và ấm áp trong mắt Amélie, toàn bộ phim là câu chuyện dưới góc nhìn của nàng, nhưng được thuật lại qua giọng kể của một nhân vật khác - nhân vật người kể chuyện. Gần như không có một câu độc thoại nội tâm nào xuyên suốt tác phẩm, chỉ có người kể chuyện với giọng nói đều đều, kết hợp điệu nhạc hùng hồn cứ thế dẫn dắt người xem trải nghiệm “Amélie”.
Nhịp điệu phim nhanh, những tình huống và sự kiện tiếp nối nhau, kể cả những phân đoạn tưởng chừng đau thương, như mở đầu phim với tuổi thơ cô độc của Amélie, hay cái chết của mẹ cô bé. Tất cả đều diễn ra như một cái chớp mắt, mang màu sắc trào lộng đậm chất Pháp khiến cho nó trở nên nhẹ nhàng hơn, nên người xem không cảm nhận rõ ràng về những gì Amélie đã phải chịu đựng, không khí bao trùm phim cũng không vì thế mà trùng xuống.
Những thời điểm trong đời của Amélie được thuật lại một cách mượt mà, nhờ lối kể và giọng điệu bình thản của người kể chuyện, dù cô bé đã không có một tuổi thơ trọn vẹn nhưng cô vẫn tươi cười với cuộc sống. Bởi Amélie là một người lạc quan, đôi mắt to tròn tinh nghịch, mái tóc cắt ngố và khuôn mặt luôn nở nụ cười đã thổi hồn sống cho bộ phim và cả những người xung quanh nàng.
Mặc dù Amélie cô độc và không kết nối với ai, nàng vẫn giữ được sự hồn nhiên vốn có, vì nàng sống trong thế giới mộng mơ của chính mình. Nó như tấm thành trì bảo vệ nàng khỏi những khó khăn ngoài kia. Nàng tận hưởng niềm vui từ việc giúp đỡ những người xung quanh, và nhận ra nàng đã bỏ quên bản thân. Đó là lúc phim được đẩy lên cao trào khi Amélie tìm thấy Nino, một cậu chàng với sở thích lập dị là thu thập những tấm ảnh chụp người khác và nàng ngay lập tức có cảm tình với anh. Tình yêu và thế giới của Amélie rất đẹp, nhưng nó sẽ trở nên vô vị nếu nàng giữ mãi trong lòng.
Không chỉ Amélie mà các nhân vật phụ cũng cuốn hút người xem bởi những hành động của họ, không có “người tốt" hay “kẻ xấu”, ai cũng lập dị và tốt theo cách “riêng”, đem lại những gam màu độc đáo chỉ có thể được tìm thấy trong thế giới "Amélie".
Nhìn chung, Le fabuleux destin d'Amélie Poulain là một bộ phim đẹp, từ màu sắc, hình ảnh, âm thanh tới những giá trị nội dung và nghệ thuật. Với lối kể chuyện cuốn hút độc đáo, Jean-Pierre Jeunet đã đưa khán giả theo chân Amélie trên hành trình của nàng, để họ có thể sống cùng nàng, yêu nàng và tìm thấy niềm vui ở những điều bình dị nhỏ bé.
Lưu ý: Phim gắn mác R
(Trang Vũ)
Comentarios